Tôi tự nhiên muốn đến nhà Truyền dù không có lý do gì, không có lý do chính đáng nào thì đúng hơn. Rồi tôi gặp Tính để được nghe kể thêm về người đàn bà là lạ ấy.
...
Nhìn mặt bà ta có đầy bực bội lẫn thất vọng, tôi đâm tội nghiệp nhưng bất lực không biết làm gì được. Người đàn bà Việt không nói gì, lẳng lặng xách ví đi ra cửa. Người nhân viên quay sang lo giấy tờ xe của tôi.
Mười phút sau tôi đã thanh toán xong vụ đăng bộ xe. Ra đến bãi đậu xe bên ngoài, tôi thấy lại người đàn bà đó đang đứng bên cạnh một chiếc xe kiểu Mỹ to lớn cũ mèm. Bà trông lo lắng ra mặt, nhìn quanh quất như cần ai giúp điều gì. Thấy tôi đi ra, bà chạy đến nói cần giúp một tay vì không hiểu sao xe không nổ máy.
...
Uống hết chai bia thứ hai, tôi hơi ngà ngà, bắt đầu thấy dạn hơn. Trong ánh nắng vàng yếu ớt của buổi hoàng hôn chạng vạng, khuôn mặt người đàn bà ngồi bên cạnh lu mờ dần đi nhưng cặp mắt trông như long lanh giống như hai con đom đóm đang di động.
- Truyền ở một mình?
Trong bầu không khí tĩnh mịch, tiếng tôi vang lên nghe sao lạc lõng như không ăn khớp với toàn diện khung cảnh thực tại. Có lẽ Truyền cảm thấy khó chịu về cái đó nên chỉ hơi nhíu mày mà không trả lời.
...
Gió dường như thổi mạnh hơn làm bụi bay tốc lên từ mặt con đường đất. Những tiếng leng keng từ mấy cái chimes trở nên to hơn và dồn dập hơn như giục giã tôi đến. Những chiếc lá khô bị một cơn lốc con cuốn xoắn lên cao bay vòng vòng rồi đáp xuống. Vài chiếc rớt trên mũi xe. Cánh cửa lưới đập mạnh hơn. Chắc Truyền không có ở trong vì nếu có nàng đã đi ra khóa nó lại. Tại sao tôi cứ ngồi đây mà đoán mà vẽ mà không dám trực diện với sự thật?
--------------------------------------------------------------------------------------
Tình bạn, tình yêu, tình thương gia đình. Tất cả có thể được vẽ lên thật đẹp như bức tranh gia đình quây quần của Norman Rocwell cho đến ngày ai gỡ nó đem đi mất.
...
Tiếng xe Stacey rú lên rồi chết lịm ngoài đường. Trong lòng tôi cũng chết đi. Căn nhà nhỏ bé đầy ước mơ của tôi chợt trở nên trống vắng như bãi đất rộng ngoài kia. Tôi thẫn thờ dẹp bộ bài, cất chai rượu xuống bếp rồi ngồi thừ ra, suy nghĩ lại lỗi lầm của mình. Sự yếu ớt tinh thần đã không chống chọi lại được lòng ham muốn bộc phát khi gặp người thiếu nữ da trắng tóc vàng mắt xanh với một tấm thân nóng bỏng làm cùng sở.
Tôi trở lại cuộc sống cô đơn khi trước. Hương dường như tránh gặp tôi trong trường và chính tôi cũng tránh gặp mặt bạn gái cũ vì quá xấu hổ.
Rồi mùa thu đến.
...
Hai người dẫn nhau lại chiếc Impala. Vừa đến mũi xe Oscar ôm chầm đẩy Maria nằm ngửa xuống rồi hôn lấy hôn để lên môi lên cổ, tay hắn kéo áo nàng ta lên xong hôn lên ngực, vục mặt vào giữa cặp vú to lớn. Maria hai tay buông thả, miệng thở hổn hển. Tên Mễ quay người Maria lại cho nằm xấp xuống mũi xe, một tay hắn vén váy nàng ta lên tay kia nắm quần lót kéo xuống tận gần đầu gối xong cởi thắt lưng tụt quần mình xuống.
...
Tôi không biết phải nói gì vào lúc này. Ánh mắt cầu khẩn của Carlos như có mãnh lực đẩy tôi lùi dần trong một con ngõ cụt với một bức tường thật cao sau lưng. Thậy may khi lưng tôi gần đụng bức tường cao đó thì có tiếng còi hụ từ ngoài đường vọng vào rồi hai chiếc xe cảnh sát đèn xanh đỏ chớp chớp phóng như bay vào bãi đất thắng gấp ngay trước cửa nhà. Từ phòng khách nhìn ra cửa sổ tôi thấy hai người cảnh sát nhảy xuống xe súng lăm lăm trong tay.
-------------------------------------------------------------------------------------
Gặp lại người mình một thời để lòng khi còn đi học đưa Thúy vào vị thế khó xử. Lòng ghen tuông vì chồng ngoại tình với đồng nghiệp ở sở đưa đẩy Thúy đến gần bờ vực thẳm hiểm nghèo.
...
Nhìn những mảnh gương vỡ và cái khung mạ vàng nằm dưới đáy thùng rác trong góc phòng tắm, Thúy không cảm thấy một mảy may tiếc nuối. Cái gương nhỏ này là món quà đầu tiên Dave tặng khi mới quen. Khi đó còn là bạn trai, Dave khoe đã mua được trong một tiệm đồ cổ tuốt bên Boston. Thời đó Thúy nâng niu nó vô cùng, cái thời còn yêu Dave.
...
"Tinh thần Hoan còn bị dao động vì cái vụ ly dị và đang ở trong tình trạng yếm thế, dễ bị lung lay bởi yếu tố bên ngoài. Nếu chường mặt vào, mình có thể 'thay đổi cục diện' và phức tạp hóa tình cảm của Hoan lẫn của mình. Mình cần chờ một thời gian nữa rồi sẽ đến với trong tình bạn để tìm hiểu và an ủi."
Trong lòng Thúy vẫn còn ít nhiều tình cảm dành cho Hoan nhưng đã là một người đàn bà hơn bốn chục, có chồng và ba con, ý tưởng ngoại tình dù lởn vởn trong đầu nhưng không bao giờ đủ mạnh để trở thành một động lực đưa đến thực tế.
...
Thúy thẫn thờ đặt giấy xuống bàn. Dave đã dối nàng một lần nữa và lần này khôn khéo hơn. Chồng mình và tình nhân đã trải qua một đêm khoái lạc bên nhau trong một khách sạn sang trọng downtown Mã Nhật Tân. Sau khi Dave đã hoàn tất công việc sở, những giờ phút còn lại của chuyến đi là của hai người và họ chỉ chờ có thế. Sau hai năm trời không được nếm mùi nhau, ôm ấp nhau, cơn thèm khát hơi hướm và thân xác nhau phải lên tột độ.
...
Thế là mất hết. Nguồn an ủi duy nhất đã nói vĩnh biệt, sẽ chắp cánh bay xa như bao năm về trước. Thúy buồn bã gập tờ giấy lại cho vào ngăn kéo. Cơn buồn ngủ quen thuộc kéo đến.
-------------------------------------------------------------------------------------
Tôi yêu Jane, người con gái từ miền Đông lưu lạc đến Cali cũng như tôi từ bên kia bờ đại dương. Hai tâm hồn cô đơn xa gia đình yêu nhau mặn nồng nhưng có gì đã giữ chân nàng không cho đi cùng với tôi hết con đường.
...
Khi đó tôi có ngờ đâu chính giọng nói miền Nam của Jane đã ru tôi vào mối tình đầu trên quê hương mới này. Tôi đâm mê cái giọng nói miền Nam của người con gái Alabama, nghe sao thật ngọt thật bùi tai, dễ ru ngủ làm mềm lòng người nghe. Một quyến rũ lạ lùng. Mỗi lần Jane nói chuyện, tôi không nghe những gì nàng nói mà chỉ lắng nghe cái giọng dễ thương ấy.
...
Hơi thở nàng dồn dập không kém hơi thở tôi nhưng tôi biết không phải vì do nỗi sợ từ phóng xe nhanh.
- Em đã mơ từ lâu là một ngày nào đó sẽ làm tình ngoài thiên nhiên, giữa rừng, không một ai xung quanh, chỉ có hai thân thể trần truồng, trời, rừng và không khí, chỉ có hương thơm của cỏ của lá của đất và mùi mặn mà của dục tình. Hôm nay anh là người giúp em đạt giấc mơ đó. Đừng vội vã! Hãy cùng nhau tận hưởng lạc thú với nhau.
Tôi đờ đẫn nhìn Jane từ từ cởi áo và nịt vú quăng ra ngoài xe.
...
Rồi khóa mùa đông đến. Rồi Giáng Sinh cũng sắp lại. Tôi lang thang lạc lõng trong các shopping malls nhìn thiên hạ tung tăng hạnh phúc trưng diện mua sắm. Nghèo, cô đơn, thất tình, tôi biết mùa Giáng sinh năm nay sẽ là một chuỗi ngày buồn thảm.
...
Sau buổi dạ vũ, tôi đưa Uyên về và hôn nàng một lần nữa. Uyên cười, nói gặp lại trong trường tuần tới. Lái đi, tôi thấy trong lòng tràn trề hạnh phúc. Những gì mất mát sau Jane giờ được bù đắp bởi Uyên. Thôi! Giã từ mái tóc vàng hung, cặp má phúng phính tàn nhang, đôi mắt xám buồn ảm đạm như bầu trời trên cánh rừng mây mưa. Đến đầu đường đèn đỏ ngừng xe, tôi bật radio lên, tay vặn nút tìm đài nghe nhạc.
-------------------------------------------------------------------------------------
Những vắng mặt thường xuyên của vợ làm Linh cứ phải nhờ Hằng, cô hàng xóm mới, giúp trông con. Khi Thê và Huy bắt đầu gần nhau hơn thì Linh và Hằng cũng bắt đầu vương vấn.
...
Cả ngày hôm ấy, Thê ở trong ắp-pạc Hằng đưa ý kiến về cách bày biện nhà cửa. Quen nhau chưa được một ngày mà hai người đàn bà hàng xóm đã trở thành thân, cởi mở với nhau, cảm thấy gần gũi, kể cho nhau tất cả về gia đình mình. Hằng thấy hạnh phúc vô cùng. Từ một nơi xa xôi đến, tứ cố vô thân, người thân sống gần nhất cũng xa cả trăm dặm đường, nay quen một đồng hương tốt bụng và gần như xem mình như em thì còn gì hơn.
...
Tập kiểu này thì không cần người giữ vai nhưng Huy phải thỉnh thoảng đẩy nhẹ hai cùi chỏ Thê lên để giúp và khuyến khích. Cảm giác được người đàn ông vuốt ve hai cánh tay mình trở lại. Phần Huy đứng sau lưng tha hồ chiêm ngưỡng bộ ngực Thê lên xuống. Tối nay nàng lại mặc một cái áo thun sẻ cổ thấp nên hắn thấy cả nửa phần ngực trên căng phồng của nàng.
...
Thê quay người tới lui ngắm xong tự khen mình. Thường khi khỏa thân đứng trước gương như vậy, Thê lại nghĩ đến Huy. Không có tên này thì làm gì có được tấm thân đẹp như ngày hôm nay. Nàng nhớ lại cảm giác khi hắn sờ lên người mình trong lúc chỉ dạy, cảm giác là lạ lúc đầu làm nổi da gà nhưng sau đó là khiêu khích. Nghĩ đến đây Thê tự sờ soạng người mình, vuốt ve cặp vú xuống đến bụng rồi đùi. Nàng chợt cảm thấy xấu hổ vì hành động của mình.
...
Đêm hôm đó, nằm cạnh vợ nhưng tâm tư Linh dồn hết cho người con gái bên kia bức tường. Phần Hằng trong căn phòng bên cạnh đã thao thức suốt đêm nghĩ đến Linh. Cách nhau bởi bức tường nhưng hai tâm hồn đã gặp lại nhau, giao với nhau, vuốt ve nhau và vỗ về nhau.
--------------------------------------------------------------------------------------
Gặo lại Chi sau khi nghe nói hai vợ chồng nàng đã ly dị làm tôi lóe tia hy vọng nhưng đụng phải thái độ tỉnh bơ giữ kẽ của người thiếu phụ đẹp dù đã hai con. Một khám phá bất chợt sau đó cho tôi thấy tất cả chỉ là ảo.
...
Tôi biết Chi vẫn còn đẹp dù đã hai con. Tôi để ý đến cô nàng từ lần đầu tiên gặp tại nhà họ. Khi đó vợ chồng chỉ mới có một đứa con trai đầu lòng. Giờ nó đã năm sáu tuổi. Một buổi chiều thứ bảy tôi đến đón Thức tại nhà để chở đi đánh domino tại nhà một người bạn khác. Chi đang ngồi trong phòng khách cho con bú. Nàng vạch áo sang một bên hở nửa cái vú bên phải, đứa bé sơ sinh đang mút đầu vú mẹ nó chùn chụt. Thấy tôi vào, Chi thản nhiên tiếp tục nhiệm vụ người mẹ không một chút ngần ngại trong khi thì tôi cảm thấy thẹn thầm.
...
Tiếng vỗ tay nổi lên khi tiếng ngân cao của người soprano chết lịm trong tiếng trống chiêng rần rần. Chi vỗ tay theo, tôi khoanh tay nhìn nàng. Chi hôm nay không trang điểm cũng như những lần tôi gặp, thời còn đi lại. Sắc đẹp của nàng tự nhiên, không chải chuốt, không sửa soạn. Nó cứ như vậy, thả theo nắng, cuốn theo gió. Hồn nhiên, vô tư lự. Tôi không thấy có gì trên mặt Chi là buồn bã lo lắng, "tỉnh bơ" như Khánh nói.
...
Đêm nay Chi mặc áo hở phần ngực trên. Tôi thấy ngực nàng thở phập phồng lên xuống. Tôi biết Chi không mặc xú-chiêng nhưng chiếc áo đen cắt thật khéo bó sát người không hở ra để tôi có thể thấy hai đầu nhũ hoa của nàng. Lợi dụng sàn nhẩy chật đông người, tôi kéo Chi sát vào mình hơn. Trời ơi! Mùi hương thơm da thịt của Chi làm tôi ngây ngất.
...
Tôi chờ Chi nói câu "Bây giờ thì thật là tự do và thoải mái" nhưng không, nàng chỉ nói "Bye" xong quay lưng đi, cũng trên con đường đất dẫn ra ngoài cổng công viên ...
Copyright © 2018 Khoi's bookshelf - All Rights Reserved.
Powered by GoDaddy
We use cookies to analyze website traffic and optimize your website experience. By accepting our use of cookies, your data will be aggregated with all other user data.